....chiến tranh đã qua đi ! Đáng ra những người lính phải là những người mong quên đi những " bi kịch " mà cuộc chiến đã gây ra . Đặc biệt với chiến tranh " giải phóng " , nơi mà máu của người Việt đổ ra gấp nhiều lần của LL Viễn chinh !
Vậy mà , giờ đây rất nhiều người ( nhất là " Bên thắng cuộc " ) . Bất cứ ở đâu, từ các cuộc họp mặt, kỷ niệm , hội thảo , họp Dân ...nói chuyện với Thanh, Thiếu niên hay kể cả những lúc Trà dư tửu hậu... Họ cứ vênh váo, "nổ " về công lao ,chiến công chém giết đồng loại một cách dã man! Như là một điều đáng tự hào ! Mặc cho người nghe sợ hãi hay khó chịu đến mức muốn đút nút lỗ tai... Thì thật là không thể hiểu nổi ???
Tôi cũng từng là kẻ can dự vào hai cuộc chiến , " GP" và Biên giới Tây Nam , cũng gây ra đổ máu cho không ít người từ cà hai phía , đối phương thì bằng súng đạn, còn phía Mình thì bằng những mệnh lệnh thiếu suy tính !khi đã lên cấp Chỉ Huy ( từ A. Trưởng đến D. Phó...).
Tôi cũng có khối " chiến công " , nhưng cũng nhiều thất bại , thậm Chí là sợ hãi, có lúc muốn đầu hàng bằng cách cho lính " rút chạy " khỏi trận địa khi thấy việc " xông lên " chỉ là đổ máu vô ích !... Chính vì vậy, trong bất cứ cuộc " tụ tập, họp mặt nào " , tôi luôn muốn là một người cam chịu ! Điều duy nhất tôi muốn ở đó , là sự kiểm đếm xem ai còn, ai mất, ai nghèo , ai giàu và thành đạt , xương cốt của những người chết đã tìm thấy bao nhiêu ???.
Gần đây, nhất là những ngày kỷ niệm 40 năm " GP" 30/4/1975 và ngày thành lậpnk Trung Đoàn, Sư đoàn ...mà tôi là một thành viên nhỏ nhoi trong đó !Khối kẻ trước đây cũng chẳng " hay ho " gì ? Nhưng vẫn cứ nhảy lên diễn đàn , hay" nổ vung !" cho người khác đơn vị hay những thế hệ sau... Về những " chiến tích " giết người của mình, tự cho mình là " một Anh hùng " ! Rồi thì thầm chê bai kẻ khác là " bất Tài, nhút nhát !"?...Tôi lặng lẽ , ngồi im để " gặm nhấm " nỗi đau của chiến tranh qua những lời bốc phét của những kẻ đã từng là Đ. Đ của mình ! Tôi không trách cứ họ , tôi thông cảm cho họ.!!! Vì tôi hiểu , họ cũng chỉ là nạn nhân của " hội chứng chiến tranh "!
Con người sinh ra ai cũng muốn được sống , được tự do và mưu cầu hạnh phúc. Tuy nhiên họ không được quyền chọn Cha, Mẹ và nơi sinh ra ! ( đấy mới là bi kịch của con người ) . Nếu tôi mà sinh ra trong một gia đình ở phía " bên kia " cuộc chiến, thì đương nhiên tôi sẽ là người chống trả và bắn giết những Đ. Đ tôi đang " hăng say !" kể lể về những chiến tích giết người kia , và ngược lại !....
Vâng ! Đến đây thì không làm sao tôi có thể tiếp tục câu chuyện được nữa !!! Tất cả những gì muốn nói , Tôi đã thổ lộ trong bài " Xin lỗi tháng Tư " ở Trang đầu blog này của tôi !
Cũng xin được mượn lại câu của Nhà Thơ Phạm Duy, mà nhiều người đã dẫn " chiến tranh ! Dù bên nào thắng cuộc , thì Nhân dân vẫn là bên thất bại !?
Hãy để cho những " thương tật " trên đất Nước ta, Dân tộc ta lành đi các bạn !!!.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét