Như một định mệnh trớ trêu ! Trước cải cách Ruộng đất (CCRĐ) Thầy tôi là một người tá điền làm thuê cho ông ấy . Khi CCRĐ xảy ra, tôi đã lên 7 tuổi ! Trong một buổi " đấu tố !" ở sân Đình làng Tôi ra xem ! Ông ấy bị trói giật cánh khỉ , Quì gối dưới sân, còn Thầy tôi lại được ngồi trên ghế cao chỉ tay xuống " hỏi tội !" ông ta ? Ông ta run rẩy xưng " con" Dạ ! Dạ!! " thưa ông !" !!!
Thật chẳng hiểu ra làm sao cả !?
Sau này lớn lên, đi học mới được Nhà trường, Nhà Nước, Nhà nông và XH... Dạy cho : " đó là bọn địa chủ bóc lột !" !!! Khi hiểu ra thì iu Mẹ nó Con gái của ông ta mất rồi !
Tôi và L... Yêu nhau từ lúc còn đang là học sinh lớp 7/10 ! Nàng là một HS khá , xinh đẹp nhất làng Vàng . Gọi là " địa chủ " nhưng nhà L... Cũng nghèo bỏ xừ đi ấy mà ! Không hiểu sao là thành phần " địa chủ " mà Anh trai của nàng lại là một Liệt sĩ ) . Chính tấm gương hy sinh Oanh liệt của Anh , đã là một phần nguyên nhân chính để Tôi gạt mọi trở ngại ! iu Nàng và để Nàng iu lại tôi !!! Mặc dù Tôi so với L... Xấu trai như " đũa mộc chòi mâm son !" . Và cũng làm tôi hăng hái , tình nguyện đi ra trận , mặc dù chưa đủ tuổi !!
Những ngày Tôi chuẩn bị lên đường vào Nam " oánh Mĩ !" . Chúng tôi cũng dành cho nhau mấy đêm tâm sự ! Nhưng chỉ được " theo qui định từ 19đến21h, tại nhà của Cụ Hướng , Hội Mẹ Chiến sĩ" !. Nàng chúc Tôi "chân cứng, đá mềm" , giết nhiều giặc Mĩ tham tàn ! Tiến Bộ và" Vinh Quang !" ! Em sẽ chung thủy đợi Anh về và khi Anh về em sẽ thành Đảng viên !.... Nói chung là " thề non, hẹn biển !" . Trong Tôi, nàng là một " Thiên thần,!" trong sáng và Đức hạnh !!!nên đã có đôi lần " phần con !" trong người tôi " quẫy , đạp !" , " súng đạn !" của tôi đã " Dương nòng !" mà tôi phải cố gắng lấy tay bẻ cụp nó Xuống ! Làm " thằng nhỏ thèm chảy dãi !!!
Cuộc chiến ! Kéo tôi đi , mọi Liên lạc giữ Tôi với quê Hương, gia đình và nàng ....đều tắt lịm !
Cho đến sau " giải phóng !" , Tôi về Sài Gòn nhận N.V ! Người đầu tiên cho Tôi biết về Nàng , là Chị Cả của Tôi, ( qua Thư ! khi biết tôi còn sống ! Và Công tác tại quận Thạnh Mỹ Tây . ) Trong Thư, chị tôi ko nói gì nhiều , mà chỉ ỉ " có lẽ khi về em sẽ thất vọng !!!"
Cuối năm 1975 ! Tôi về phép lần đầu tiên, sau Sáu năm với cuộc chiến! Cuộc chiến ấy tôi sẽ còn phải " nói đến " nhiều lần ! Nhưng khi đó trở về dù sao Tôi vẫn cứ " hãnh tiến !" là một Sĩ quan " bên Thắng cuộc !"; một Đảng viên Đảng Nhân dân Cách mạng Miền Nam VN !
Ngay đêm đầu tiên của ngày phép , Tôi mang quà MN vào thăm Nàng ! Nàng không có nhà, cha, Mẹ nàng tiếp tôi rất niềm nở, nhưng cũng không dấu được những nét buồn và thất vọng ! Ông Cụ , đúng là người " địa chủ " có học ! Nho nhã và khá thẳng thắn ! Sau lời chúc mừng, Cụ đi thẳng vào " vấn đề !". Cụ nói : tôi thật sự xấu hổ với Anh và các Cụ ngoài nhà ! Anh cho lão già này xin lỗi ! Vì không dạy được con !!! Tôi giật mình ! Nhanh nhẩu đỡ lời Cụ : cháu không dám đâu ạ ! Xin Cụ đừng làm thế , tội chết ! Mặt khác ! Cháu nghĩ L... Cũng không có lỗi gì đâu !? Cô ấy và con bây giờ ở đâu ạ!? Chúng cháu không đến với nhau được Âu cũng tại " chiến tranh !" Cụ cho cháu gửi Cô ấy chút quà MN và nhờ Cụ nhắn cho cháu được gặp cô ấy một lần ạ ! Tôi chào hai Cụ và ra về !
Mấy bữa sau, tôi thấy L... Thập thò ngoài ngõ, lừng chừng, đi lại, nhưng không vào ! Tôi luồn qua phía sau , băng qua vườn nhà ông Đốc , đi lại từ phía sau Nàng ! Khi nhận ra tôi , L... Định đảo bước đi thẳng về hướng Đình làng , nhưng bị tôi bắt kịp ! Tôi chủ động mời L... Vào nhà , Nàng nói : Anh thông cảm, ngại lắm , em còn mặt mũi nào gặp Thầy bu Anh ! Tôi hiểu tâm trạng L... Nên rủ nàng xuống một quán nước cuối chợ Vọc ! Cách làng tôi chừng hai cây số. Suốt buổi gặp hôm đó , nàng không nói với tôi bất cứ điều gì ! Ngoài câu xin lỗi Và khóc thút thít !!! Tôi đành chở Nàng về đến Ba Hàng ,nàng đòi xuống để đi Bộ về nhà, hẹn tôi : tối vào nhà chị Năn nói chuyện !
Nhà chị Năn ở một ngõ nhỏ trong làng ! Chị hiểu ý , dành riêng cho chúng tôi nhà trên, còn chị và mấy đưa nhỏ xuống bếp chong đèn, xay thóc và nấu cám lợn !
Tôi vào đề ngay !
- Nếu em đồng ý, chúng mình sẽ xin phép Thầy , Bu , Họ hàng hai bên làm đám cưới !
- Anh đừng nói vậy !
- Anh thật lòng đó !
- không ! Em không còn xứng đáng dành cho Anh nữa !
- đối với Anh , mất trinh đâu quan trọng ! Anh cũng đâu còn " jin !" Gái Sài Gòn cũng đã " phá nát" của Anh rồi ( tất nhiên cái vụ phụt phát ! Vào Đoàn ! ) ngu sao mà khai báo !
- Anh đừng sỉ vả em nữa ! Anh không nói em cũng muốn chết quách cho rồi , mà sao em đã 2 lần tự vẫn mà người ta không cho em chết !?.
Sợ câu chuyện đi quá xa , Tôi rút khăn tay lau nước mắt cho nàng ! Giót nước chè xanh trong tích đưa cho L... Khi câu chuyện đã trở về tính chất " nghiêm túc !" !!.
Nàng cho biết : " khi mù quáng !" bởi một " lý tưởng ! " nào đó , con người dễ bị lầm lạc ! Mặt khác , trong mỗi con người , có những lúc " phần con Trỗi dậy !" nó sẽ thể hiện hết tính " cầm thú !" của nó!!!
Cũng chỉ vì muốn được vào Đảng ! Em đã phấn đấu hết mình ! Thậm Chí còn hơn cả những lời Hứa " quyết tâm chính trị !" với Anh trước lúc Anh lên đường !. Nhưng chỉ vì vướng " lý lịch !" nhà em, Bố là " địa chủ !" đã từng bị đem ra đấu tố ! Em vẫn Kiên trì chịu đựng ! Lao vào công tác , giúp gia đình Chiến sĩ , kể cả phụ việc đồng áng cho Mẹ ngoài đó ?...
Nhưng rồi một lần trong bữa Liên hoan " biểu Dương phụ nữ tiên tiên tiến, vững chắc hậu phương !!!" trên huyện, em được BT xã lai xe đạp đi dự ! Sau bữa đó ông ta đã dụ dỗ, lôi kéo em , kèm theo nhời " bảo đảm !" sẽ giúp vượt qua cái " lí lịch !" để vào Đảng. Mặt khác ,hôm đó em cũng có uống chút rệu Mùi, nên khi về đến VP UBND xã , đã hơn chín giờ đêm . Ông BT đã lôi thốc vào VP và đè em lên chiếc bàn " làm việc "! Lúc đầu em cũng chống cự ! Nhưng rồi không hiểu sao khi bàn tay ông ta thô bạo , kéo xoẹt cái quần em xuống quá gối , miệng ông ta còn sặc mùi rệu ,ngậm chặt nhũ Hoa của em, rồi hùng hục liếm láp ,măm măm từ trên xuống dưới !!!những ngón tay múa máy khắp người!!! Làm em " nhũn ra không còn biết gì nữa ! Mặc dù lúc đầu , cái lưỡi của ông ta còn làm em tê tái! Nhưng khi , một vật gì đó " cứng cứng !" đâm vào ! làm em đau nhói ! Em tỉnh lại ! cố gắng hất ông ta ra , nhưng đôi tay rắn chắc của ông ấy ,bám chặt vào hai cạnh bàn nên em đành thúc thủ !
Sau đêm đó , khi em đã thấy bớt rát, đau ! Em lại cảm thấy " thân thể mình cứ rạo rực lên từng cơn ! Mỗi khi nghĩ về đêm đó ! Thế là , có những đêm em lại lần tìm ,lảng vảng lên chỗ ấy ??? Gặp những đêm ông ta trực chiến ! Em và ông ta lại " tiếp tục !" nhào vào cái " đám nhầy nhụa !" ấy !!!
Khi biết mang thai ! Em báo ông ta , thì nhận được câu trả lời : " phá đi thì vào Đảng , còn để thì sẽ chẳng bao giờ !" . Sau nhiều lần đấu tranh, em Quyết định " bỏ Đảng !" trốn gia đình đi công trường đập đá ở Ninh Bình .
Mẹ kiếp ! Làm thằng ông " tiếc đứt ruột !" . Biết thế trước khi đi " B " xung phong phát" chốt Hạ !" nhẩy !?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét