Chếnh choáng hơi men !
Bài tình ca trên ti vi vừa tắt .
Tôi đi ra , Loanh quanh theo các lối đường làng
Sương mù giăng không rõ mặt người !
Xuân đưa ta đi, khi tuổi đôi mươi.
Xuân đón ta về khi đầu đã bạc !
Đi chợ Làng.
Gặp mọi người... Cúi nhẹ đầu chào Cô, dì, chú, Bác...
Không rõ ! Có họ hàng, hang hốc ...gì không ?
Nhớ một thời trẻ con !
Tết đến, Mẹ may cho chiếc ao nâu sồng, quần phăng gụ !
Tôi chui rào !
Tìm đến vườn nhà Cụ Tú.
Nơi ngày xưa, vườn cam đỏ mọng lúc Tết về !
Tôi đi tìm, tìm... Những nét chân Quê!
Nhưng ! Hình như đã phai mờ theo năm tháng !
Cuộc đời người như một tấm Bè mảng!
Trôi trong mênh Mông ! Năm, tháng... Của thời gian!
Xuân Quê Hương !
Dù ngàn năm, vạn năm... Vẫn cứ thấy nồng nàn !!!
Hương sắc ấy cho tâm hồn ta Thanh thản !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét